Cô Trần Phạm Phương Thảo – Giảng viên tại ILP

cô phương thảo - giảng viên giảng dạy tại ilp học viện ielts 1

Cùng ILP lắng nghe những chia sẻ của cô Trần Thị Phương Thảo về hành trình trở thành Giảng viên dạy tiếng Anh nhé!

Trở thành một giảng viên, theo con đường sư phạm có phải là một điều “sai lầm” của mình?

Nghề giáo không phải là một nghề mà bất cứ ai cũng có thể làm được, vì một người giảng viên, giáo viên chuẩn mực cần có những phẩm chất như công bằng, yêu trẻ, kiên trì, cầu tiến,…

Ngày xưa mình đã từng có suy nghĩ làm giáo viên là một điều “quá tầm” với mình. Mình không nhận thấy ở bản thân có bất kì đặc điểm nào nêu trên để làm một tấm gương tốt cho học trò, cũng như không tin mình có đủ năng lực để giảng dạy. Bởi vậy mà, ngày đặt bút ghi nguyện vọng sư phạm, mình đã phải “đấu tranh tư tưởng” rất nhiều.

Trong suốt quãng thời gian đi học, mình đã gặp nhiều thầy cô, giảng viên thực sự truyền cảm hứng nhưng bên cạnh đó cũng có những mặt trái khiến mình hoài nghi khái niệm về một nhà giáo đúng nghĩa.

Điều mình sợ nhất là trở thành một phần trong mặt tối của giáo dục một cách vô thức. Ngày quyết định vào sư phạm, mình đã quyết tâm sẽ luôn ý thức về những hành động của bản thân để tránh phạm phải những sai lầm không thể sửa chữa được.

Thử thách bản thân và thành quả gặt hái được

Mình đã có những phép thử để kiểm tra độ phù hợp và sự kiên nhẫn của mình với nghề giáo.

Từ năm nhất đại học, mình đã nộp vào làm trợ giảng ở một trung tâm anh ngữ. Ngày đầu tiên đi làm, mình căng thẳng đến nỗi đánh đổ cả chồng sổ bài tập khiến cho nhiều học sinh bật cười. Mình lủi thủi nhặt từng quyển sổ lên. Lúc đó có một cô giáo làm chung đã giúp mình thu sổ và nhẹ nhàng an ủi. Mình xấu hổ đến mức muốn bỏ không làm nữa nhưng chính hành động của chị ấy đã giữ mình ở lại.

Từ giây phút đó, mình thấy cụm từ “giáo viên” gần gũi hơn, không còn là một khái niệm xa vời từ sách vở nữa. Thời gian làm trợ giảng đã giúp mình từng bước khám phá và học được những điều mà chỉ tự thân trải nghiệm mới có.

Bên cạnh việc được trau dồi chuyên môn, tình cảm mọi người dành cho mình là điều đặc biệt nhất. Từ trước đến giờ, mình chưa bao giờ nghĩ mình là người dễ chiếm cảm tình của trẻ con, đơn giản là vì mình vụng về trong việc chơi với các bé. Ấy thế mà sau một thời gian làm việc, mình nhận ra điều đó dễ hơn mình nghĩ, các bé có thể còn hơi lạ ban đầu nhưng dần dần rồi sẽ quen và đến với mình một cách tự nhiên.

Mình nghĩ đơn giản là vầy, mình yêu thương các bé thật lòng thì các bé sẽ cảm nhận được và yêu quí mình ngược lại, thế thôi. Đối với các học trò lớn hơn cũng vậy, dù mình không thể thể hiện tình cảm thân mật như với trẻ nhỏ nhưng với thái độ quan tâm, ân cần, các bạn sẽ hiểu và mở lòng với mình nhiều hơn.

Dù sau này có giảng dạy ở bất kì đâu, mình cũng luôn mang theo bên mình niềm tin về một nền giáo dục xuất phát từ tình yêu thương. Đánh mắng chưa bao giờ có mặt trong từ điển của mình vì mình đã gặp quá nhiều trường hợp các em bị tổn thương thể xác lẫn tinh thần như thế rồi, mình sẽ nỗ lực hết mình để giảm thiểu tình trạng đó, ít nhất là trong lớp học của mình.

Sau vô vàn chướng ngại tưởng chừng gục ngã, chính tình cảm của các thầy cô đi trước và học trò là ngọn lửa lớn nhất thắp sáng niềm tin của mình.

Cuối cùng mình cũng đã có câu trả lời cho những trăn trở ngày trước: Theo con đường sư phạm KHÔNG phải là một sai lầm.

Cô Trần Phạm Phương Thảo,

Giảng viên tại ILP .

Đội ngũ học thuật tại ILP – Học viện Đào tạo IELTS Chuyên sâu

Cộng đồng học tập chính thức: https://www.facebook.com/groups/ilpvietnamofficial