Đi Vào Cõi An Bình

Thư Hungkar Dorje Rinpoche gửi ngày 5 tháng 3 năm 2009
Lời nhắn gửi các bằng hữu của tôi,

Nhân duyên tương sinh, mỗi pháp trên đời này đều có nhân và duyên của nó. Có những nhân duyên khiến chúng ta biết nhau, rồi thành tri kỉ. Đó là sức mạnh của nghiệp lực và nguyện lực, chúng ta tin chắc điều này. Nhờ sợi dây kết nối sinh ra từ thiện duyên và chân ước nguyện, mà khi một ai đó lâm vào thời khắc cam go thì các bằng hữu lại nối vòng tay lớn để hết lòng trợ giúp.

Những năm tháng qua, tất cả các bạn, dù ở nơi đâu trên trái đất này, đều luôn hết lòng hộ pháp Lama Sang và các dự án của tu viện với tấm lòng vàng, vô cùng tận tụy. Lòng từ cúa các bạn chúng tôi luôn ghi nhớ. Là đại diện cho thân, khẩu, ý của Guru Tôn Quý Orgyen Kusum Lingpa, tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc tới các học trò của Lama Sang khắp nơi trên thế giới.

Vào thời khắc này, chúng tôi buộc phải chia sẻ với các bạn một tin đau buồn mà tai các bạn không muốn nghe và tim các bạn sẽ chìm vào đau khổ. Như tất cả đều biết, sức khỏe của Lama Sang những năm gần đây không tốt, Ngài lâm trọng bệnh. Hơn nữa, Lama Sang thường nói rằng vào năm 76 tuổi, một chướng nạn nan giải cho thọ mạng của Ngài sẽ tới. Ngài đã nhắc tới điều này trước hàng trăm, hàng nghìn người.

Trước đó, năm 23 tuổi, Lama Sang có viết về linh kiến Núi Lửa Rực Cháy, trong đó nói rằng vào năm Thổ Ngưu Ngài sẽ trở về cõi Tịnh này một lần nữa. Như vậy, các nhân duyên hội tụ, điều bất hạnh nhất đã đột ngột xảy ra. Ngày 26 tháng hai năm 2009, tức mồng Hai Tết Tạng năm Thổ Ngưu, Bông Sen rực sáng Câu Chuyện Cuộc Đời Ngài đã viên mãn nở bung lần cuối, Tâm của Lama Rinpoche đã du hành tới cõi an bình.

Tuy nhiên, có môt điều mà chúng ta, hậu duệ của Ngài, có thể hoan hỉ lấy làm động lực nuôi lớn tâm chí thành, đó là bất chấp trọng bệnh Lama Sang không hề đau đớn. Khi bệnh nặng kéo dài, chữa trị vô vọng, lẫn lúc đối mặt với cái chết cận kề, lời nói của Lama Sang luôn ấm áp và đầy hóm hỉnh. Nhục thân Ngài không nặng mùi như thường thấy ở người trọng bệnh, trái lại nó phảng phất hương thơm của đàn hương trắng. Những ai gần gũi chăm sóc đều thấy Ngài luôn tỏa mùi tinh khiết và tươi mát như nước trong lành, như hương liệu quý. Tất cả chúng tôi đều tận mắt chứng kiến, qua ánh mắt của Ngài và qua nhiều dấu hiệu khác, rằng Lama Sang đã đạt tới cấp độ cao tột của KIẾN và THIỀN.

Các bạn hữu của tôi, những năm tháng qua, bất chấp cả những trở ngại to lớn, chúng ta đã hết sức cố gắng làm tất cả những gì có thể, để chăm lo cho sức khỏe của Lama Sang. Chúng ta đã tìm những bảo dược tốt nhất, kiếm những thầy thuốc, những bệnh viện giỏi nhất. Xét từ phương diện đường tu thì công đức tích lũy nhờ các thiện hạnh này là không thể nhỏ. Và các nghi lễ được thực hiện, các minh chú được trì tụng cũng nhiều khôn tả xiết.

Thêm vào đó, một số lượng vô cùng lớn các đệ tử đã cúng dường những lời cầu nguyện từ tận sâu thẳm đáy lòng, với động cơ thanh tịnh nhất. Mặc dầu vậy, điều phải xảy ra ngõ hầu ngăn lại được, cho dù bằng phương tiện nào. Vì vậy, tôi xin các bạn hãy từ tâm hiểu rằng đây là điều phải đến.

Việc tối quan trọng mà tất cả phải làm bây giờ là cầu thỉnh Guru và thọ bốn quán đỉnh, lần nữa và lần nữa, với định tâm không xao lãng, tín tâm vững vàng và cái nhìn trong sáng. Thật vô ích nếu ta chỉ để cho đầu óc ngập tràn cảm xúc khổ đau, sầu thảm, quên đi tánh vô thường của sinh tử. Chúng ta cần xem tấm gương sống của Lama Sang an nhiên đi vào cõi an bình như một giáo huấn thâm diệu cho riêng mình; bằng ngôn ngữ biểu trưng Ngài đã dạy chúng ta về vô thường của vạn pháp nhân duyên sanh. Và các bạn hãy tin rằng chúng ta sẽ có dịp để đàm luận về vấn đề này chi tiết hơn trong một thời gian không xa.

Tôi mong tất cả hãy khỏe trong thân, và thanh thản trong tâm.

Trân trọng,

Hungkar Dorje

ngày 5 tháng 3 năm 2009

Việt dịch: Lotsawa (Hiếu Thiện), 2017. Hiệu đính 2019.

Nguồn: tibetanaltar.blogspot.com
__________________________________

Chú thích:

i Đây là thư Hungkar Dorje Rinpoche viết 5.03.2009, ngày Lama Sang (Đức Orgyen Kusum Lingpa) viên tịch. Tên do người dịch đặt để tiện cho người đọc.

 

HUNGKAR DORJE RINPOCHE’S LETTER

5.3.2009
“A Message to My Beloved Friends:

“One thing we should understand in terms of the view of interdependence is that each and every phenomenon has its own source and reason for being. And so there is a reason why we have come to know one another so well and become such good friends. The reason for this is the presence of conducive conditions and the existence of outstanding aspirations; we can be quite sure about that. Because of our connection that springs from conducive conditions and fine aspirations, whenever any one of us goes through difficult times, the rest of us step forward and try to help out as much as we can.

“In recent years, all of you friends, wherever you may be found throughout the world, have provided incredible support to Lama Sang and indeed to all of our projects, and shown utmost concern for us in every possible way. Your kindness is indelible and always will be remembered. In keeping with the current situation, speaking as the representative of body, speech and mind of our precious guru Orgyen Kusum Lingpa, I wish to offer my sincere thanks, one hundred times over, for the kindness of all of Lama Rinpoche’s students, wherever you may be found all over the world.

“At this time, we are left with no choice but to share with you news that your ears will find repugnant and will bring deep sadness to your hearts. All of us know perfectly well that in recent years the physical health of Lama Rinpoche has not been strong, and that in fact he has had a very serious illness. Beyond that, what you should also now know is that Lama Sang has continually told us that a very serious impediment to his life would occur during his seventy-sixth year, and that it would be very doubtful whether he could overcome this impediment. He is known to have said this repeatedly to hundreds and thousands of people.

“Moreover, when he was 23 years old, Lama Rinpoche wrote of a pure vision he had of the Blazing Fire Mountain charnel ground, wherein he said that in the earth cattle year he would return once more to that pure realm. And so in this way, through the coming together of these numerous and varied causes and conditions, the most unfortunate of all circumstances has suddenly come to pass. On February 26, 2009, on the second day of the new Tibetan earth ox year, precisely at 9:00 o’clock in the morning, as the final unfurling of the glistening flower of his Life Story, the Mind of Lama Rinpoche journeyed to the state of peace.

“Still, one thing in which we, his students, can truly rejoice with gladness and be inspired to greater faith regarding Lama Rinpoche’s Life Story, is that despite having what is renowned to be a very serious illness, he actually suffered no pain stemming from it. Even while facing the dangers of approaching death and while remaining ill for an extended period of time, without any real prospect for recovery, his speech at all times remained warm and full of good humor. His physical body had none of the odor we would usually associate with someone so gravely ill, but rather gave off a scent like that of fine white sandalwood. In fact, all of his attendants can attest to the fact that he always smelled clean and fresh, like pure water or other fine fragrances. All of us could see quite clearly, too, through the gaze of his eyes and in other ways, signs and indications that he had reached a very high level of view and strength of meditative experience.

“My dear and true friends, these recent years have been a time in which we have struggled mightily, trying everything we possibly could, with great effort and sacrifice, to take care of the physical health of our Lama Rinpoche. We found and applied the finest medicines and treatments available anywhere in the world, and likewise made connections with the best doctors and hospitals too. From a spiritual perspective, this served as an accumulation of virtue that was by no means modest. Spiritual rituals and dharani recitations in uncountable numbers were performed and accomplished as well.

“Beyond that, vast numbers of disciples offered innumerable, fully pure prayers and aspirations from the bottoms of their hearts with the purest intentions. Even so, this situation came about which was simply too difficult to avert by any means; and so, I ask all of you to please be so kind as to understand that this is what has come to pass.

“One thing that is extremely important for all of you to do right now, without wavering in your minds and with stable faith and pure outlook, is to supplicate the Guru and receive the four empowerments over and over again. It would be unproductive simply to allow our minds to be overcome with suffering and sadness, or to lose sight of the truth of impermanence. We must be able to see the living example of our Lama Rinpoche passing into the state of peace as a profound, personal instruction that symbolically points us toward an understanding of the true condition of impermanence. You can also be sure that we will have the opportunity to discuss these matters more fully and in more detail in the near future. I ask all of you to please be so kind as to remain well in your bodies and relaxed in your minds.”

Sincerely yours,

HungKar Dorje

March 5, 2009

CHIA SẺ
Tải về
word